Từng bị ngộ độc thực phẩm khi ăn đồ để qua đêm, Phan Khánh Ly (23 tuổi), ngụ tại đường Bà Hạt, P.9, Q.10 (TP.HCM), kể lại: “Khi còn là sinh viên chưa có điều kiện sắm tủ lạnh nên thức ăn thừa mình để bên ngoài. Vì ngày mai mang cơm đi học để ăn trưa nên buổi tối hôm trước mình nấu dư ra một ít. Sáng hôm sau khi đi học mình còn hâm nóng lại mới cho vào hộp. Thế nhưng, sau khi ăn trưa, đến chiều đang học tiết cuối thì mình có dấu hiệu đau bụng và buồn nôn. Cũng may là tình hình không nghiêm trọng, nhưng kể từ đó, mình sợ không dám ăn đồ để qua đêm nữa”.
Ông Đào Văn Quân sinh năm 1950; quê quán tại xã Cộng Lạc, H.Tứ Kỳ, Hải Dương; nhập ngũ tháng 2.1971. Khi tuyên dương anh hùng là trung úy - chính trị viên Tiểu đoàn 45, Bộ Tư lệnh đặc công.
Người đàn ông nhìn bà không chớp. Đôi mắt pha lẫn ngạc nhiên và lắng nghe. Gục gặc đầu, ông hiểu ra.
Vị trí ngay góc phải chợ là năm, bảy người bán bánh mì, người ta kêu là bánh mì Sài Gòn, tôi thì không để ý gì khác ngoài hình dáng to lớn của ổ bánh mì đập vô mắt tôi, nó to ngang ngửa tôi lúc đó, màu vàng ống giòn rụm, từ vị trí đó rồi chạy dọc về sau là đủ thứ món hàng rong nào là bánh củ cải, bánh lọt ngọt, bánh bông lan, khoai mì nướng... chủ yếu là người ta gánh chứ không đẩy xe như bây giờ, thấy ham vậy đó mà không biết sao hồi đó không bao giờ tôi đòi mua, chắc do tôi không thích ngọt. Tôi thì rất ít dịp được ra chợ lắm thi thoảng nội mới dẫn đi mỗi khi bà đi mua thuốc hoặc giao thuốc. Do gia đình tôi là người Hoa nên tôi kêu bà là A Má chớ không kêu bà nội, mỗi lần đi chợ A Má thường tấp vô mua giấy vàng bạc, nhang đèn rồi bắt đầu câu chuyện bằng câu cửa miệng "úa tá lứ thia" với mấy bà tiểu thương ngoài chợ, mấy bà xẩm buôn (tên gọi những phụ nữ trung niên người Hoa mà dân miền Tây hay gọi) này thân với A Má tôi.
Tôi dùng nửa lạng cốm với 3 quả trứng gà, thêm một chút muối gia vị trộn đều lên và rán. Thành phẩm là một khuôn trăng vàng lấm tấm những hạt cốm xanh mờ. Cắt miếng vừa ăn, đưa lên miệng cắn cảm nhận được lớp bìa trứng giòn giòn, vị cốm dẻo ngậy, bùi bùi. Đặc biệt món ăn rất thơm cho dù không có hành hay bất cứ một loại lá rau gia vị nào.
Anh đứng dậy theo nàng, bởi anh biết đây không phải là một câu hỏi. Nàng chỉ một lần hỏi anh có yêu ai chưa, và anh không đáp. Còn giờ đây, giọng nói của nàng như thỉnh cầu, mà cũng như khao khát, vội vàng khi đêm dần cạn... Anh bước đi sau dáng người nhỏ gầy của nàng, tránh không giẫm lên vệt guốc mộc của nàng. Hơn 30 năm trước, nàng tròn trịa, xinh xắn nhất làng, chân tay lúc nào cũng thoăn thoắt, người chưa nói đã cười. Còn bây giờ, nàng khoan thai, nhẹ nhõm, nhưng xa cách. Dù nhan sắc, vóc dáng cằn cỗi, còm cõi như người có bệnh kinh niên, áo quần lại rất đơn sơ, nhưng trông nàng vẫn sang trọng, quyền uy. Khi nàng bước nhanh để tránh mấy cô cậu đang tập đi xe đạp, anh bỗng cồn cào nhớ lại ngày xưa, anh đã từng chở nàng đi loạng choạng nhưng cũng vui vẻ và hớn hở giống như thế.
7.43GB
Xem9.42B
Xem818.61MB
Xem95.64MB
XemQuét mã để cài đặt
bk8 đăng nhập khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
5977 cao thủ chốt số mt hôm nay
2025-01-11 20:56:37 tải vnloto
539giải thích tỷ lệ kèo bóng đá
2025-01-11 20:56:37 iwin 12.club
242Cầu 1 – 2 – 3
2025-01-11 20:56:37 Khuyến nghị
700kèo leeds
2025-01-11 20:56:37 Khuyến nghị